Sunday, November 24, 2024
Trang chủSự thật Trung HoaSự kýCẢM XÚC ĐỐI VỚI TRƯỜNG SA QUA NHỮNG VẦN THƠ

CẢM XÚC ĐỐI VỚI TRƯỜNG SA QUA NHỮNG VẦN THƠ

BienDong.Net: Chuyến đi thăm Trường Sa năm 2014 đã để lại nhiều cảm xúc cho các đại biểu Việt kiều. Họ đã thể hiện những tấm lòng của mình đối với biển đảo quê hương qua những vần thơ, lời ca tiếng hát. Đại biểu Đặng Thế Sáng Việt kiều Cộng hòa Liên bang Đức là một trong những đại biểu đó. May mắn có mặt trong chuyến đi, tôi xin ghi lại cảm xúc dâng trào của ông Đặng Thế Sáng đối với biển trời đất Việt.

Biển hôm nay sao lạ vậy? Từng đợt sóng nhẹ nhàng cứ đuổi nhau trong không gian bất tận. Giữa mênh mông sóng nước, bất chợt xa tít là một màu xanh của của đảo, dường như sự sống đang trỗi dậy, bằng sức mạnh của con người. Đây Song Tử Tây vẫn sừng sững hiên ngang giữa trời xanh lộng gió. Trên boong tàu, mỗi thành viên trong đoàn đều có nhiều biểu đạt khác nhau nhưng tất cả đều có một điểm chung về chủ quyền thiêng liêng biển đảo của đất nước Việt Nam.

Đây đá Gạc Ma, nơi những kẻ bành trướng Bắc Kinh đã chỉ đạo quân đội của họ sử dụng vũ lực đánh chiếm năm 1988, luôn gợi lại trong lịch sử một khúc tráng ca bất tử, nơi mà 64 người lính Hải quân Việt Nam đã làm nên vòng tròn bất tử để tinh thần ấy luôn sáng rực trên Biển Đông dậy sóng. Hành động xâm lược trái phép đá Gạc Ma bất chấp luật pháp quốc tế của quân đội Trung Quốc đã làm cho trái tim mỗi đại biểu đau nhói. Hình ảnh Gạc Ma luôn hiện hữu trong mỗi trái tim của người dân đất Việt

Với đại biểu Đặng Thế Sáng, ông lại gửi gắm những cảm xúc của mình vào những vần thơ mộc mạc nhưng sâu lắng.

Tàu rời bến, bao bàn tay vẫy mãi

Bao mến thương, gửi gắm từ quê nhà

Tàu xé nước, hướng Trường Sa lao tới

Đảo nổi, đảo chìm, đang chờ đợi ta…

Trong khao khát, tàu lao về phía trước

Dông tố nào cản được biển đảo ơi!

Giữa đại dương cùng vang lên câu hát,

Hải âu chao mình, vui đón bạn biển ơi!

Nếu như trong cái nắng, cái gió thẫm đậm vị mặn của biển, người ta bắt gặp Thế Sáng lặng lẽ làm thơ về đất nước về con người thì khi đến đảo Len Đao lại gặp Thế Sáng là một con người khác. Khác bởi ông là người Việt và điều quan trọng trái tim của Thế Sáng lại rung lên những nhịp đập khác thường, nhịp đập cùng với biển cả, cùng với những hòn đảo mà ông đã vinh dự được đặt chân.

Bên này là Len Đao bên kia là Gạc Ma, bất chợt trong cơn sóng ào ạt, Thế Sáng lại tuôn trào trong giấy mực về buổi lễ cầu siêu trang trọng tưởng niệm những người con đất Việt đã hy sinh vì biển đảo của đất nước.

Gạc Ma ơi!

Gạc Ma tôi đến bần thần (rất gần)

Hoa đăng giăng biển, về phần mộ anh

Gió ngưng, sóng lặng, trời xanh

Đáy biển lạnh lắm, các anh đang nằm…

Xục xôi, bóng nước hờn căm

Còi tàu hú gọi… những năm xưa về!

Cho hồn anh được về quê

Cho cơn sóng dữ bớt đe dọa mình…

Hoa đăng trên biển kết thành

Lửa vây kẻ đã đê hèn giết anh

Các anh còn đó như thành

Che cho Tổ quốc, cho xanh bầu trời…

Biển Đông bớt sóng dữ rồi

Nơi anh ngã xuống chưa đòi được đâu?

Các anh nằm dưới biển sâu

Yên tâm anh nhé! Trước sau biển này.

Chúng tôi thế hệ hôm nay

Chung tay quyết giữ biển này của ta

Đêm nay sóng dâng lẵng hoa

Cho anh ấm mãi, mái nhà… Biển Đông!

Lời thơ đó chính là những cảm xúc thực, cảm xúc được thăng hoa bằng một nỗi đau và nỗi đau đó được thể hiện bằng khát vọng yêu nước, yêu hòa bình. Ngọn lửa thiêng từ những vòng tròn bất tử đó đã được Thế Sáng kết bằng vòng lửa, lửa đã bốc cháy để thiêu đốt.

Trong nỗi khát khao cháy bỏng về một hình ảnh đất nước con người Việt Nam, Thế Sáng lại khắc họa một nỗi nhớ vô bờ về quê hương, về biển đảo, về chủ quyền thiêng liêng của đất nước. Mạch thơ tràn đầy khí phách, nhưng cũng uyển chuyển trong khúc ca dịu ngọt của tình yêu của những phút đắm say trước sự vĩ đại của biển trời đất nước của chát mặn mồ hôi.

Nước biển mặn, thấm mồ hôi lính đảo

Súng trong tay, trong vắt những tiếng cười…

Từng đợt sóng dâng trào tình bầu bạn

Đất trời mình, gần lắm Trường Sa.

Không thể nói hơn được nữa về những tình cảm thiêng liêng như thế này qua giai điệu của bài thơ, câu từ trong áng thơ đó mượt mà nhưng cũng quyết liệt như con người của Thế Sáng. Thế Sáng đã bay trên đại dương bằng tình yêu quê hương đất nước, bằng cảm xúc thực trong chuyến hải trình đầy ý nghĩa.

Một chuyến đi mà không dễ gì có được, phải chăng cơ duyên đã đến với Thế Sáng, để Thế Sáng gửi ước nguyện vào những lời thơ của mình. Lời thơ đó nhỏ thôi nhưng nó lại là một thông điệp thể hiện rõ quyết tâm của mỗi con người đất Việt trong cuộc bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.

                                                                                    BDN

RELATED ARTICLES

Tin mới