Giang Trạch Dân chống lưng Giang Miên Hằng vừa làm quan vừa làm ăn, “làm gương” cho con cái của các quan chức chính phủ, quân đội của ĐCSTQ làm kinh tế. Kể từ đó, chuyện làm ăn của con cái các quan chức trở thành nghiễm nhiên, và những cuộc giao dịch quyền – tiền, quyền – quyền, quyền – sắc tựa như cơn hồng thủy xô vỡ đê, khiến dòng lũ ô trọc tràn ra vạn dặm.
Khi đề cập đến người giàu nhất Trung Quốc, người ta thường nghĩ đến những cái tên trong danh sách tỷ phú, chẳng hạn như Chung Thiểm Thiểm, chủ tịch hội đồng quản trị của Nông Phu Sơn, cho đến Mã Vân (Jack Ma), Vương Kiện Lâm và Hứa Gia Ấn trước đây. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, khi những kẻ tham hủ trong nội bộ ĐCSTQ từng bước bị phơi bày ra ánh sáng, và việc tiết lộ tin tức tài chính từ nước ngoài như trong “Hồ sơ Panama” và “Hồ sơ Paradise”, gia tộc của cựu độc tài ĐCSTQ Giang Trạch Dân không chỉ chứng thực danh hiệu “Trung Quốc đệ nhất tham hủ”, mà Giang Chí Thành, trưởng tôn (cháu đích tôn) nhà họ Giang, mới lộ ra là “kẻ thực sự giàu nhất” Trung Quốc.
Bí quyết bạo phú 6 chữ của Giang Chí Thành
Giang Chí Thành, sinh năm 1986, là con trai cả của Giang Miên Hằng, nhi tử của Giang Trạch Dân. Năm 2009, anh ta tốt nghiệp Đại học Harvard và làm việc cho tập đoàn Goldman Sachs, một ngân hàng đầu tư của Mỹ, trong 9 tháng. Sau đó, vào ngày 28 tháng 9 năm 2010, Giang Chí Thành, 24 tuổi, thành lập Bác Dụ Tư Bản (Boyu Capital) ở Hồng Kông để kinh doanh nghiệp vụ đầu tư tư nhân, nhưng cổ đông thì lại đăng ký nhiều công ty trên giấy ở thiên đường né thuế trên quần đảo Cayman.
Giang Chí Thành đầu tư vào các doanh nghiệp có lợi nhuận cao nhất ở Trung Quốc, chẳng hạn như Alibaba, Ant Group, Didi Chuxing, Tencent, WuXi Biologics, Cinda Assets, Langjiu Group, Easyhome, Megvii Technology, Baidu’s iQiyi, Bank of China Consumer Finance, v.v.
Anh ta thường đầu tư “tinh chuẩn” vào những công ty có thể kiếm được bội tiền trước khi chúng lên sàn; ngay sau khi những công ty này được niêm yết thành công, anh ta lập tức bán mạnh cổ phiếu và thu về lợi nhuận khổng lồ. Thủ pháp kiếm tiền nhanh chóng và dễ dàng này được tóm gọn trong một “bí quyết 6 chữ”: quây tiền, rút tiền và bỏ đi.
Thùng vàng đầu tiên của Giang Chí Thành
Thùng vàng đầu tiên của Giang Chí Thành là thâu tóm Sunrise Duty Free của Sân bay Quốc tế Thượng Hải và Bắc Kinh vào năm 2011.
Vào tháng 4 năm 2014, Reuters đã xuất bản một báo cáo đặc biệt “Các cơ hội trong ngành công nghiệp cổ phần tư nhân”. Bài báo cho biết vào năm 2011, Boyu đã đầu tư khoảng 80 triệu đô la Mỹ để mua lại 40% cổ phần của Sunrise, định giá Sunrise là 200 triệu đô la Mỹ, và Boyu có được cổ phần kiểm soát tại Sunrise.
Đến đầu năm 2013, báo cáo của Boyu cho thấy mức định giá của Sunrise vào khoảng 800 triệu đô la Mỹ. Nhưng các nhà ngân hàng nhận định công ty này nên được định giá khoảng 1,6 tỷ đô la, theo số liệu bán hàng năm 2012 được nộp cho chính quyền Trung Quốc. Ngay cả với mức định giá thận trọng là 800 triệu USD, khoản đầu tư của Giang Chí Thành đã tăng gấp ba lần trong ba năm. Trong ngành quỹ đầu tư tư nhân, việc tăng gấp đôi thu nhập trong 5 năm đã được coi là một thành công lớn.
Theo hồ sơ đăng ký tài sản của công ty Hồng Kông, Giang Chí Thành khi thành lập Boyu vào năm 2010 tuyên bố sống trong một căn hộ cao tầng hơn 1.000m2 đối diện với cảng Victoria ở Ung Cảnh Đài, Tây Bán Sơn. Căn hộ này được mua bởi một công ty BVI thuộc sở hữu của người sáng lập Sunrise Giang Thế Can với giá 16,7 triệu đô la Hồng Kông. Chiếc Toyota Alphard màu đen chuyên dụng của Giang Chí Thành cũng được mua trong ngày. Biểu tượng hội viên trong nước của Câu lạc bộ Jockey Hồng Kông được dán trên kính chắn gió của chiếc xe 7 chỗ thương hiệu Trung Quốc-Hồng Kông này. Hội tịch cá nhân của câu lạc bộ Jockey có giá 275.000 nhân dân tệ, và hội tịch công ty đắt nhất có giá 880.000 nhân dân tệ.
Nhân tiện, Giang Thế Can, người sáng lập Sunrise, là người Mỹ gốc Hoa, được cho là cùng thế hệ với cha ruột của Giang Trạch Dân là Giang Thế Tuấn, và là họ hàng xa của gia tộc họ Giang. Sau khi Giang Trạch Dân lên nắm quyền, Giang Thế Can di cư đến Thượng Hải để hốt tiền, năm 1999, ông ta độc quyền quản lý các cửa hàng miễn thuế xuất nhập cảnh ở sân bay Bắc Kinh và Thượng Hải.
Giang Chí Thành đầu tư vào Alibaba
Lại nói về Giang Chí Thành, sau ngày thâu tóm Sunrise, anh ta tiếp tục vươn tay tới các doanh nghiệp lớn khác.
Năm 2012, Jack Ma, người sáng lập Alibaba đã gặp Giang Chí Thành, theo Reuters. Boyu Capital đương thời đã gia nhập một tập đoàn tài chính do Công ty hữu hạn đầu tư Trung Quốc đứng đầu để huy động một số trong số 7,1 tỷ USD mà Jack Ma cần để mua lại khoảng 20% cổ phần của Yahoo. Tập đoàn này đã có được 5,6% cổ phần của Alibaba. Là một thành viên của tập đoàn, Boyu cũng kiếm được rất nhiều tiền.
Prosperous Wintersweet Limited và Ever Green Growth Limited, hai công ty con của Boyu, nắm giữ lần lượt 10,5 triệu và 2,6 triệu cổ phiếu tại Alibaba, với tổng quy mô vốn đầu tư 2 tỷ USD.
Vào ngày 20 tháng 9 năm 2014, Alibaba đã niêm yết cổ phiếu tại Mỹ. Giao dịch này được gọi là khoản đầu tư doanh nghiệp tư nhân lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc. Vào ngày đầu tiên niêm yết, giá trị thị trường của Alibaba đã vượt 230 tỷ USD.
Tờ New York Times đưa tin vào ngày 21 tháng 7 năm 2014, rằng “Công ty con của Boyu Capital đã thu về hơn 1 tỷ đô la từ khoản đầu tư 400 triệu đô la vào Alibaba.”
Giang Chí Thành đầu tư vào Tập đoàn Kiến (Ant Group)
Ngoài ra, mọi người có thể vẫn còn nhớ rằng Tập đoàn Kiến của Mã Vân (Jack Ma) ban đầu được lên kế hoạch niêm yết đồng thời tại Hồng Kông và Thượng Hải vào ngày 5 tháng 11 năm 2020, nhưng trước khi niêm yết, nó đã bị chính quyền Tập Cận Bình đình chỉ gấp rút.
Theo báo cáo của “Wall Street Journal” vào ngày 17 tháng 2 năm 2021, một cuộc điều tra của chính quyền Tập đã phát hiện ra rằng bản cáo bạch của Tập đoàn Kiến đã che giấu sự phức tạp trong kết cấu cổ phần của công ty, và nó ẩn tàng một vòng tròn các chức sắc quyền quý của ĐCSTQ, trong đó bao gồm cả Tập đoàn Boyu của Giang Chí Thành.
Tờ Wall Street Journal cho biết Boyu bằng phương thức lòng vòng đã trở thành nhà đầu tư vào Tập đoàn Kiến vào năm 2016: đầu tiên nó thành lập một công ty con ở Thượng Hải; sau đó sử dụng công ty con này để đầu tư vào một công ty quỹ đầu tư khác ở Thượng Hải; rồi lấy danh nghĩa của công ty quỹ Thượng Hải này đầu tư vào công ty quỹ đầu tư tư nhân của Trung tâm đầu tư Kinh Quản Bắc Kinh; cuối cùng, công ty quỹ đầu tư tư nhân của Trung tâm Đầu tư Kinh Quản Bắc Kinh thâu nhập cổ phần của Tập đoàn Kiến.
Trong năm 2016 và 2018, công ty quỹ đầu tư tư nhân của Kinh Quản Bắc Kinh đã đầu tư vào Tập đoàn Kiến hai lần và trở thành một trong mười cổ đông hàng đầu của Kiến, nhưng trong bản cáo bạch của Boyu hoàn toàn không đề cập.
Giang Chí Thành đầu tư vào Didi Chuxing
Vào ngày 30 tháng 6 năm 2021, tám tháng sau vụ “tai nạn” của Tập đoàn Kiến, Didi Chuxing (Tích Tích Xuất Hành), nền tảng gọi xe trực tuyến lớn nhất Trung Quốc, đã được niêm yết trên Sở giao dịch chứng khoán New York. Chỉ 5 ngày sau khi được niêm yết, chính quyền Tập Cận Bình đã hạ lệnh gỡ bỏ ứng dụng này khỏi trình tự các ứng dụng để sửa chữa.
Vào ngày 25 tháng 6 năm 2021, Thời báo Hoa Hạ của đại lục đưa tin rằng ban giám đốc Didi trong bản cáo bạch có tổng cộng 8 thành viên. Trong số đó, ban lãnh đạo của Didi Chuxing chiếm ba ghế, đại diện và các nhà đầu tư tài chính của Alibaba, Tencent, Softbank và Apple mỗi người chiếm một ghế. Còn người đầu tư tài chính chính là Trần Trĩ Nhật, tổng giám đốc của Boyu Capital.
Didi Chuxing đã sử dụng cấu trúc VIE (Các thực thể có lãi biến đổi) để che giấu tỷ lệ sở hữu cổ phần của các cổ đông hậu trường, nhưng tài liệu niêm yết của nó đã xác nhận rằng Boyu Capital là một trong những đại cổ đông.
Giang Chí Thành đầu tư vào Tín Đạt, Hải Hàng
Tất nhiên, có một công ty khác phải được nhắc đến về Boyu, và đó là Tập đoàn Hải Hàng (HNA Group).
Tập đoàn Hải Hàng (HNA) vô cùng bí ẩn. Vào ngày 8 tháng 8 năm 2018, tờ New York Post cho biết Hải Hàng là công ty Trung Quốc đầu tư nhiều nhất vào Mỹ từ năm 2016 đến nửa đầu năm 2017. Tuy nhiên, cơ cấu cổ phần của Hải Hàng lại không rõ ràng. Các tài liệu của tòa án Mỹ cho thấy từ tháng 7 đến tháng 10 năm 2017, Ủy ban Đầu tư nước ngoài tại Mỹ đã gửi ít nhất 77 câu hỏi liên quan đến HNA và các công ty con của HNA, nhưng HNA đã không đưa ra hồi đáp minh xác cho rất nhiều câu hỏi.
Năm 1989, Lưu Kiếm Phong, khi đó là tỉnh trưởng tỉnh Hải Nam, đã phân bổ 10 triệu nhân dân tệ cho Trần Phong để ông ta chuẩn bị thành lập HNA. Lưu Kiếm Phong là bộ sậu cũ của Giang Trạch Dân. Khi Giang là Bộ trưởng Bộ Công nghiệp Điện tử, Lưu là Thứ trưởng. Sau đó, HNA đã giành được khoản đầu tư 20-30 triệu USD từ Soros, một tập đoàn tài chính khổng lồ của Mỹ, đây là khoản đầu tư nước ngoài đầu tiên. Sau hơn mười năm phát triển và có sự tham gia của vốn nước ngoài, cơ cấu cổ phần của HNA đã trở nên rất phức tạp.
Hạ Nghiệp Lương, cựu giáo sư kinh tế tại Đại học Bắc Kinh, từng tiết lộ, “Tập đoàn HNA là một kho bạc nhỏ tập thể của các lãnh đạo cao nhất của ĐCSTQ. Nhiều quan chức cấp cao, bao gồm cháu trai của Giang Trạch Dân là Giang Chí Thành, đều sở hữu cổ phần của HNA.” Hạ Nghiệp Lương đặc biệt nói rằng nguồn này có độ tin cậy rất cao.
Ngoài những gì vừa được nói, Boyu Capital của Giang Chí Thành còn được tiếp cận với các doanh nghiệp quốc doanh, và cũng hoạt động khá tích cực ở nước ngoài.
Về phương diện các doanh nghiệp quốc doanh, chúng tôi lấy Công ty quản lý tư sản Tín Đạt làm ví dụ.
Được thành lập vào năm 1999, Tín Đạt là một doanh nghiệp nhà nước thuộc sở hữu hoàn toàn của Bộ Tài chính Trung Quốc, chịu trách nhiệm tiếp nhận các khoản nợ xấu từ các ngân hàng quốc doanh. Trước khi niêm yết cổ phiếu tại Hồng Kông, Tín Đạt đã bán tổng cộng 1,6 tỷ USD cổ phần cho các nhà đầu tư chiến lược bao gồm các ngân hàng và quỹ đầu tư tư nhân. Các nhà đầu tư chiến lược này bao gồm UBS, CITIC Capital, Ngân hàng Standard Chartered, Quỹ An sinh Xã hội Quốc gia và quỹ đầu tư tư nhân Mỹ Carlyle Group.
Reuters dẫn lời hai người quen thuộc với vấn đề này cho biết Giang Chí Thành đã yêu cầu Boyu đầu tư khoảng 50 triệu USD. Việc có thể đầu tư vào Tín Đạt với những đại cơ cấu đó cho thấy năng lượng to lớn của Boyu.
Ở nước ngoài, Boyu có bốn công ty liên kết đã đăng ký với Ủy ban Chứng khoán và Giao dịch Mỹ với tên “Boyu”, đó là: Boyu Capital Management Co., Ltd.; Boyu Capital Investment Management Co., Ltd.; Boyu Capital Investment Management Co., Ltd.; và Boyu Capital Group Holdings Limited. Tổng tài sản ròng của bốn quỹ tư nhân này là 4,1 tỷ đô la.
Bốn công ty này có cổ phần chéo và một công ty vỏ bọc dưới tên Boyu Capital Partners cũng nắm giữ một số cổ phần. Ngoại giới khó có thể nhìn thấy Giang Chí Thành, người nắm giữ tình huống thực sự đằng sau Boyu.
Giang Trạch Dân chống lưng cho Giang Chí Thành “ngậm miệng phát đại tài”
Quách Văn Quý, một tỷ phú Trung Quốc đã trốn sang Mỹ, từng rộ lên thông tin Giang Chí Thành nắm giữ tài sản của gia tộc Giang Trạch Dân; gia tộc họ Giang hiện nắm giữ tiền mặt và tài sản trong và ngoài nước, tổng cộng hơn 500 tỷ đô-la Mỹ.
Tháng 6 năm 1989, Giang Trạch Dân trở thành lãnh đạo tối cao của ĐCSTQ. Vào tháng 7, Ủy ban Trung ương ĐCSTQ và Quốc vụ viện đã ban hành “Quyết định về việc làm một số việc được quần chúng quan tâm trong thời gian tới”, trong đó quy định rõ ràng rằng cần kiên quyết nghiêm cấm con em của các cán bộ cấp cao làm kinh doanh.
Tuy nhiên, những quy định như vậy không ràng buộc đối với Giang Trạch Dân. Vào tháng 1 năm 1993, sau khi con trai cả Giang Miên Hằng trở về sau khi lưu học Mỹ, ông ta vừa được thăng quan, vừa tham gia vào lĩnh vực kinh doanh.
Về phương diện thăng quan: Giang Miên Hằng đã từng là Giám đốc Viện Luyện kim Thượng Hải, Phó Chủ tịch Viện Khoa học Trung Quốc, Chủ tịch Chi nhánh Thượng Hải của Viện Khoa học Trung Quốc, Phó tổng chỉ huy dự án không gian có người lái của Trung Quốc, Phó tổng chỉ huy trưởng Dự án thăm dò Mặt Trăng của Trung Quốc, Tổng chỉ huy Cơ quan Kỹ thuật Nguồn sáng Thượng Hải, và Hiệu trưởng Đại học Công nghệ Thượng Hải.
Về phương diện kinh doanh: Giang Miên Hằng trở thành người đại diện theo pháp luật của Công ty Đầu tư Liên Hà Thượng Hải vào tháng 9 năm 1994. Lĩnh vực đầu tư của công ty bao gồm nhiều ngành như viễn thông và tài chính. Giới kinh doanh Thượng Hải cho biết Giang Miên Hằng có vô số chức danh giám đốc, bao gồm cả giám đốc của Đường hầm vượt sông Thượng Hải.
Giang Trạch Dân chống lưng Giang Miên Hằng vừa làm quan vừa làm ăn, “làm gương” cho con cái của các quan chức chính phủ, quân đội của ĐCSTQ làm kinh tế. Kể từ đó, chuyện làm ăn của con cái các quan chức trở thành nghiễm nhiên, và những cuộc giao dịch quyền – tiền, quyền – quyền, quyền – sắc tựa như cơn hồng thủy xô vỡ đê, khiến dòng lũ ô trọc tràn ra vạn dặm.
Mạng lưới giao dịch quyền – tiền do Giang Trạch Dân và Giang Miên Hằng cùng nhau xây dựng cũng trở thành tư bản trọng yếu nhất trong “ngậm miệng phát đại tài” của Giang Chí Thành.
T.P