Thursday, October 31, 2024
Trang chủThâm cung bí sửMao Trạch Đông và những người đàn bà (Kỳ 6)

Mao Trạch Đông và những người đàn bà (Kỳ 6)

Agnes Smedley sinh trưởng trong một gia đình công nhân nghèo khổ ở miền Nam nước Mĩ. Chịu ảnh hưởng của gia đình, từ nhỏ đã ủng hộ và hướng về cách mạng công nông.

Agnes Smedley ở Diên An năm 1937

Agnes Smedley ở Diên An

Mùa Xuân năm 1937, Smedley đến Diên An với tư cách là một phóng viên, thăm “những kì tích anh hùng của cách mạng công nông Trung Quốc”. Lúc bấy giờ, Smedley khoảng hai mươi lăm tuổi. Cô giống với phần đông nữ thanh niên trí thức phương Tây, thẳng thắn nhiệt tình, giàu mơ ước và ưa mạo hiểm, theo đuổi những tình cảm lãng mạn. Cô xinh đẹp và hoạt bát, nói cười vui vẻ, ở nhà hầm, ăn cháo trắng. ăn bánh ngô, mặc quân phục Bát Lộ quân, hỏa mình với quân dân Diên An, tất nhiên cô rất nhanh chóng được các vị cán bô cao cấp của Đảng có cảm tình.

Cô gái tóc vàng mắt xanh này ở lại Diên An mấy tháng liền, tất nhiên được Mao, con người háo sắc đánh hơi, ầm ỹ một thời.

Có thể khẳng định, Smedley và Mao không hề tồn tại “tình đồng chí” chỉ là sự săn đuổi của lạ, của đẹp của thanh niên khác chủng tộc, khác quốc gia, hai bên chỉ muốn đạt được cái hiếu kì về sinh lí, tâm lí mà thôi. Có thể Smedley là người đàn bà phương Tây duy nhất trong đời Mao.

Theo một vi cao niên trong Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc không chịu tiết lộ danh tính kể lại, con gái Diên An thời bấy giờ rất quê mùa, áo quần rộng thùng thình, không biết trang điểm. Còn Smedley thì từng đường cong cơ thể nổi rõ, rất gợi cảm. Cô ta làm quen với “lãnh tụ vĩ đại”, đầu tiên là bắt tay, bước thứ hai là ôm nhau, bước thứ ba là hôn nhau, khiến cho tất cả những nữ nhân viên trong văn phòng của Mao đều kinh ngạc há hốc miệng, không còn biết ra sao. Có lần, một nhân viên bảo vệ lén kể lại với ông bạn đồng hương: cô đầm kia thật vui, mỗi lần Chủ tịch của chúng ta đến thăm cô ấy, cô ôm lấy Chủ tịch mà hôn vào miệng, hôn lâu đến nửa tiếng đồng hồ.

Đó là một chuyện nho nhỏ vẫn lưu truyền ở Diên An thời ấy. Tất nhiên các chiến sĩ cận vệ có trách nhiệm thiêng liêng là đứng gác ở cửa, không gọi, không được vào phòng làm việc của thủ trưởng. Nhưng, trong quan niệm thời gian của người Trung Quốc, nửa tiếng đồng hồ tức là một tiếng. Trai gái ôm nhau hôn một tiếng đồng hồ, tất nhiên có đủ thời gian để làm xong một chuyện khác.

Những hành động quá mức giữa Mao và Smedley không bị kiểm điểm, khiến cho Hạ Tử Trân vợ Mao không chịu nổi, tức đến mức sai cảnh vệ của mình bắn chết con yêu tinh mũi lõ, mắt xanh kia đi. Mao cũng không muốn làm to chuyện, nên yêu cầu Smedley rời Diên An, tiếp tục đi thăm những căn cứ kháng Nhật khác. “Thực sắc tính dã” đối với Mao, trai gái vui vẻ chỉ là nhu cầu sinh hoạt hết sức bình thường.

Những ghi chép của Smedley về cuộc cách mạng công nông ở Trung Quốc và những chuyện giải phóng phụ nữ ở Trung Quốc được giới thiệu với bạn đọc phương Tây. Trong đó cuốn “Ruộng đất cách mạng” chỉ riêng bản tiếng Đức đã in 500 nghìn bản, Smedley, rất có cảm tình với Trung Quốc. Cho đến nay, ba người Mĩ là Agnes Smedley, Edgar Snow, Louise Strong rất nổi tiếng ở đại lục Trung Quốc.

( Còn tiếp)

RELATED ARTICLES

Tin mới