Sản phẩm may mặc sản xuất tại Trung Quốc không còn tính cạnh tranh khi tính đến các yếu tố chi phí.
Không còn cảnh hàng Made in China giao đi muôn nơi
Sự rối loạn trong chuỗi cung ứng, chi phí cao hơn và những lo ngại về điều kiện làm việc đang buộc một số thương hiệu thời trang phương Tây phải suy nghĩ lại về sự phụ thuộc hàng chục năm qua của họ vào các nhà máy ở Trung Quốc.
Một chuyên gia tư vấn trong ngành cho biết quần áo trượt tuyết của một khách hàng bán lẻ, từ mùa trước, đến mùa hè năm 2022 mới được giao thành công.
Đối với nhiều người, đã qua rồi cái thời hàng hóa sản xuất ở Trung Quốc và vận chuyển đi khắp nơi, Todd Simms, phó chủ tịch của nền tảng thông minh chuỗi cung ứng FourKites cho biết.
Sự thay đổi này được đẩy nhanh do chuỗi cung ứng liên tục bị gián đoạn kể từ khi đại dịch Covid-19 bùng phát, dẫn đến chi phí vận chuyển hàng hóa tăng vọt, cũng như sự chậm trễ đáng kể trong vận chuyển.
Bên cạnh đó, sức hút từ lao động giá rẻ của Trung Quốc nay đã không còn khi tiền lương tăng lên.
Theo số liệu thống kê từ Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc, mức lương trung bình tại nhà máy đã tăng gấp đôi từ năm 2013 đến năm 2021, từ 46.000 Nhân dân tệ (6.689 USD) mỗi năm lên 92.000 Nhân dân tệ.
Jose Calamonte, giám đốc điều hành của nhà bán lẻ thời trang trực tuyến Asos (Anh), cho biết, sản phẩm sản xuất tại Trung Quốc không còn tính cạnh tranh khi tính đến chi phí vận chuyển.
Dieter Holzer, cựu giám đốc điều hành và là thành viên hội đồng quản trị của Marc O’Polo, cho biết thương hiệu thời trang Thụy Điển – Đức bắt đầu thay đổi một số nhà cung cấp Trung Quốc bằng các nhà máy ở Thổ Nhĩ Kỳ và Bồ Đào Nha vào năm 2021.
Ông cho biết quyết định này nhằm “cân bằng và loại bỏ rủi ro và làm cho chuỗi cung ứng bền vững hơn”.
Giám đốc điều hành của Dr Martens, Kenny Wilson, cho biết vào tháng 11: “Thông điệp lớn là giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc. Bạn không muốn bỏ tất cả trứng vào một giỏ”.
Các công ty đi đâu?
Việc chuyển từ sản xuất dệt may hàng loạt ở Trung Quốc, mặc dù vẫn còn ở giai đoạn đầu, đánh dấu sự đảo ngược quy trình sản xuất nhiều năm ở khu vực đã thống trị chuỗi cung ứng dệt may.
Những tên tuổi lớn như Mango và Dr Martens gần đây đã cắt giảm hoặc báo hiệu ý định chuyển hoạt động sản xuất ra khỏi Trung Quốc hoặc Đông Nam Á.
Nhà sản xuất giày đã chuyển 55% tổng sản lượng ra khỏi đất nước kể từ khi ông tiếp quản vào năm 2018. Chỉ 12% sản lượng cho bộ sưu tập thu đông 2022 được sản xuất tại Trung Quốc so với 27% vào năm 2020 và ước tính con số này sẽ giảm xuống 5% trong năm nay.
Giám đốc điều hành của Mango, Toni Ruiz, cho biết vào tháng 12 rằng ông đang cân nhắc mua ít hơn từ Trung Quốc.
Tuy nhiên, các kế hoạch chuyển hoạt động sản xuất ra khỏi các trung tâm may mặc châu Á tiến triển khá chậm do tính phức tạp của chúng. Theo dữ liệu năm 2020 từ CEPII, các quốc gia như Trung Quốc và Việt Nam vẫn chiếm tỷ trọng lớn trong xuất khẩu dệt may.
Trong khi đó, Thổ Nhĩ Kỳ đã tự định vị mình là người chiến thắng khi các thương hiệu phương Tây chuyển sản xuất sang quốc gia này, đặc biệt là vì Ankara là một phần của liên minh thuế quan EU, cho phép thương mại không có rào cản.
Simon Geale, phó chủ tịch điều hành bộ phận thu mua của công ty tư vấn chuỗi cung ứng Proxima cho biết: “Đây là một điểm đến phổ biến và đã được sử dụng bởi những người như Hugo Boss, Adidas, Nike, Zara.
T.P