Tuần qua, Hải quân Mỹ đã giới thiệu kế hoạch nhằm tận dụng lợi thế trước Trung Quốc trong lĩnh vực tên lửa chống hạm.
Bắt đầu từ năm tài khóa 2017, Hải quân Mỹ sẽ bắt đầu chương trình Offensive Anti-Surface Warfare (OASuW) Increment II nhằm triển khai quá trình sử dụng tên lửa chống hạm tiên tiến nhất, thay thế cho tên lửa Boeing RGM-84 Harpoon hiện nay.
Phát biểu tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (CSIS) ở thủ đô Washington, Phó Đô đốc Joseph Aucoin, người hiện đang giữ chức Phó Tư lệnh Hải quân Mỹ, cho biết tên lửa hàng chính tầm xa chống hạm (LRASM) sẽ được hoàn tất với mẫu Tomahawk Block IV cho chương trình OASuW.
“Điều tôi muốn công bố ở đây là năng lực của Hải quân Mỹ sẽ được cải thiện đáng kể khi chúng ta bắt đầu sử dụng Block IV và với những gì đang có với chương trình LRASM, chúng ta đã có được hai mẫu tên lửa hoàn thiện cho thế hệ vũ khí tấn công tiếp theo”, Phó Đô đốc Aucoin chia sẻ.
Truyền thông Mỹ trước đó cho biết chương trình LRASM là một chương trình hợp tác chung giữa Hải quân, Không quân và Cơ quan Quản lý các Dự án nghiên cứu quốc phòng hiện đại (DARPA) nhằm hạn chế khoảng cách trước khi chương trình OASuW II được triển khai. Các tên lửa thuộc chương trình LRASM được sản xuất bởi tập đoàn Lockheed Martin và được cho là có tầm bắn lên tới 500 hải lý với sức công phá lớn.
Ban đầu, chương trình LRASM được xây dựng với mục tiêu sản xuất cho Không quân và Hải quân Mỹ một loại tên lửa tầm xa được trang bị thiết bị dẫn đường và có khả năng công phá mục tiêu với độ chính xác cao, đặc biệt trong môi trường tác chiến điện tử mạnh như hiện nay. Để làm được điều này, các bên liên quan đã sử dụng các bộ cảm biến được sử dụng trên tàu chiến cùng với hệ thống dẫn bán tự động nhằm giảm sự phụ thuộc vào các nền tảng cung cấp thông tin tình báo, theo dõi hay giám sát của tên lửa, cũng như tăng cường khả năng liên kết giữa các hệ thống mạng và hệ thống định vị của tên lửa. Ngoài ra, tên lửa thuộc chương trình LRASM cũng sử dụng công nghệ để tránh những biện pháp đối phó của đối phương trong khi vẫn bắn được tới mục tiêu đã dự địn
Trong khi đó, tờ USNI News chỉ ra rằng chương trình LRASM hiện chỉ mới có tên lửa cho Không quân Mỹ, còn chương trình OASuW II sẽ tập trung phát triển tên lửa để sử dụng trên các Hệ thống Phóng tên lửa thẳng đứng Mk 41 (VLS) cho các tàu khu trục và tuần dương hạm của Hải quân Mỹ trong thời gian tới.
Về tên lửa Tomahawk Block IV, đây là mẫu tên lửa từng được Hải quân Mỹ sử dụng trong hàng chục năm với nhiều phiên bản. Mẫu Tomahawk Block IV được phát triển bởi tập đoàn Raytheon và có tầm bắn lên tới 1.600 km và có thể hoạt động trong nhiều điều kiện môi trường. Trên trang chủ, tập đoàn Raytheon khẳng định: “Cải tiến mới nhất của tên lửa Tomahawk Block IV bao gồm hệ thống kết nối dữ liệu vệ tinh hai chiều, cho phép tên lửa có thể tránh bị can thiệp trong môi trường tác chiến điện tử”.
Ông Bryan Clark, chuyên gia phân tích tại Trung tâm Đánh giá Chiến lược và Ngân sách (CSBA), nhận định việc kết hợp tên lửa của chương trình LRASM và Tomahawk Block IV là một ý tưởng hay của quân đội Mỹ.
Ngoài ra, ông Clark cũng đánh giá cao sức mạnh của thế hệ tên lửa mới của quân đội Mỹ khi cho rằng nó sẽ giúp cho các thuyền trưởng không phải lên kế hoạch quá cụ thể cho những chiến dịch trên bộ hay nhằm vào tàu đối phương.
Với chương trình OASuW II và LRASM, Hải quân Mỹ được cho là đang tạo ra khoảng cách đáng kể với các quốc gia khác, trong đó có Trung Quốc. Một khi được triển khai, các tên lửa tầm xa thế hệ mới sẽ giúp các tàu chiến Mỹ trở nên nguy hiểm hơn trong trường hợp cần phải tấn công đối phương từ khoảng cách mà tên lửa của họ chưa thể bắn tới.