Triều Tiên cho phép người dân truy cập điện thoại thông minh trong một phong trào “sáng kiến cải tiến” để lôi kéo sự ủng hộ đối với chế độ Kim Jong Un, theo Express.
Tuy nhiên, việc truy cập internet bị hạn chế và công chức nhà nước theo dõi người sử dụng liên tục 24/24 giờ.
“Triều Tiên đang cải cách sự kiểm soát”, theo giám đốc phát triển mối đe dọa chiến lược tại Recorded Future, Priscilla Moriuchi.
Máy tính chạy hệ điều hành Red Star hoặc phiên bản Microsoft Windows trong khi điện thoại thông minh và máy tính bảng chạy trên các phiên bản Android. Tất cả các phiên bản đều được bản địa hoá với các công cụ kiểm duyệt và giám sát.
Theo nhà nghiên cứu Đức Florian Grunow, các nhà chức trách có thể sử dụng phần mềm kiểm soát để xóa các tệp tin trong máy tính của người sử dụng từ xa và có thể chặn người dùng chia sẻ tệp tin.
Internet từ thế giới bên ngoài bị cắt đứt, theo các nhà nghiên cứu và nhóm làm việc với những người đào thoát.
Những người sử dụng trực tiếp các hệ điều hành đã được lưu trữ một mạng lưới truyền thông địa phương với những bài phát biểu và công thức nấu ăn của Kim Jong Un cho các món ăn của Triều Tiên.
Công cụ TraceViewer ghi lại quá trình sử dụng ứng dụng và lịch sử duyệt web nội bộ. Phần mềm này có thể chụp ảnh màn hình ngẫu nhiên mà người dùng có thể xem nhưng không thể xóa.
Những người tẩu thoát cho biết người sử dụng điện thoại thông minh có thể bị cảnh sát chặn đường đột ngột để kiểm tra điện thoại của họ.
Mạng nội bộ của Triều Tiên lần đầu tiên trở nên phổ biến rộng rãi vào đầu những năm 2000.
Tuy nhiên vào năm 2004, vì nghi ngờ có âm mưu ám sát cố lãnh đạo Kim Jong Il bằng một chiếc điện thoại không dây, đã dẫn đến một lệnh cấm 5 năm đối với điện thoại di động.
Chế độ họ Kim bắt đầu cho phép sử dụng lại các thiết bị trong năm 2009.
Một nhà nghiên cứu thuộc tổ chức Ân xá Thế giới, Arnold Fang nói: “Người Triều Tiên không hoàn toàn quên lãng thế giới bên ngoài. Để giữ mọi người hạnh phúc, chính phủ Triều Tiên cần phải chứng tỏ họ đang sống một cuộc sống chất lượng hơn so với các nước láng giềng”.
Các thiết bị cho phép một số người đào thoát đưa các bộ phim truyền hình từ Hàn Quốc hay bất cứ nơi nào khác vào Triều Tiên, nhưng chính phủ nay theo dõi chặt chẽ hơn khiến việc tiếp cận các phương tiện truyền thông nước ngoài trở nên khó khăn hơn.
Chỉ một số lượng rất nhỏ giới tinh hoa Triều Tiên có thể truy cập được truyền thông bên ngoài. Họ chủ yếu là các nhà nghiên cứu, quan chức chính phủ và đảng viên có công việc đòi hỏi lấy thông tin từ thế giới bên ngoài.